Koroshitai rankingu 1-i no kikoku shijo kurasumeito ga yome ni narimashita - Chương 1

“Tớ thích cậu, Kageo!”
Trước cửa nhà cậu ấy, cô gái đứng số 1 trên danh sách những người cậu ta muốn giết đẩy cậu xuống và cho cậu một pha blowjob.
Chỉ là, tình huống quái quỷ gì đây!?
Mặc dù cậu ta đã cứu cô ấy khỏi việc bị rơi xuống cầu thang, nhưng việc bày tỏ tình yêu bằng một pha blowjob bất ngờ thì sợ chết khiếp. Kageo muốn chạy trốn ngay lập tức.
“Không có vấn đề gì đâu-desu. Tớ sẽ bú nhiều hơn-desu”
“Đừng, Sudou-san, mọi chuyện đã trở nên rất tệ rồi.”
Sudou-san là một con điếm à?
Không đời nào. Cô ấy trông ngây thơ thế cơ mà.
“Kageo, phiền quá!!! Tớ thích cậu, thiệt!!! Tin đi-desu!”
Lalya làm vẽ mặt hờn dỗi. Vì cô ấy rất đẹp, có một cú đấm ngay lúc cô ấy nổi giận và nó rất đau.
“Tớ xin lỗi!”
Cậu ấy xin lỗi cùng lúc với bắn thứ chất lỏng màu trắng đó ra.

Release 2021
Author Wakatsuki Hikaru
Artist Miyama-Zero
Mở đầu: Cô gái đứng đầu trong danh sách người tôi muốn giết.

“Tớ thích cậu, Kageo!”

 Trước cửa nhà cậu ấy, cô gái đứng số 1 trên danh sách những người cậu ta muốn giết đẩy cậu xuống và cho cậu một pha blowjob.

Chỉ là, tình huống quái quỷ gì đây!?

Mặc dù cậu ta đã cứu cô ấy khỏi việc bị rơi xuống cầu thang, nhưng việc bày tỏ tình yêu bằng một pha blowjob bất ngờ thì sợ chết khiếp. Kageo muốn chạy trốn ngay lập tức.

“Không có vấn đề gì đâu-desu. Tớ sẽ bú nhiều hơn-desu”

“Đừng, Sudou-san, mọi chuyện đã trở nên rất tệ rồi.”

Sudou-san là một con điếm à?

Không đời nào. Cô ấy trông ngây thơ thế cơ mà.

“Kageo, phiền quá!!! Tớ thích cậu, thiệt!!! Tin đi-desu!”

Lalya làm vẽ mặt hờn dỗi. Vì cô ấy rất đẹp, có một cú đấm ngay lúc cô ấy nổi giận và nó rất đau.

“Tớ xin lỗi!”

Cậu ấy xin lỗi cùng lúc với bắn thứ chất lỏng màu trắng đó ra.

Cây bút máy của Yorusaki Kageo đang lướt trên một tờ đề bài..

Im đi. Im đi. Chúng mày cút rồi chết hết đi!! Vẫn còn đang trong giờ học mà!

Như mọi khi, lũ con gái ồn về những chủ đề linh tinh làm cậu ấy cảm thấy khó chịu. Câu ấy sẽ giết chúng nếu cậu có thể.

Về các thần tượng nhạc pop, chủ đề anime, chuyện tình yêu, mỹ phẩm, đồ ăn trong cửa hàng tiện lợi. Nói xấu giáo viên và bạn học. Trẻ con đến mức cậu ta phát ngán.

“Layla, hôm nay cậu dễ thương quá đó! Cứ như búp bê vậy.”

“Tớ ước rằng mình cao hơn. Sẽ rất tuyệt nếu tớ có thể trở thành người mẫu”

“Mái tóc vàng và đôi mắt xanh của cậu thật đẹp, cứ như mấy viên ngọc ấy.”

Người làm cậu ấy thấy bực chính là Sudou Layla.

Đứng thứ nhất trên danh sách những người cậu ấy muốn giết.

Trong khi Layla đang được quay quanh, Kageo phải viết furigana thông qua những chữ cái kanji cho cô ấy, một học sinh vừa trở về sau chuyến đi du học. Lại thêm một công việc tốn thời gian.

Đàn bà đúng là lũ gian xảo. Bọn chúng giả vờ tỏ ra yếu đuối để nịnh nọt bọn khác. Những đứa giỏi trong việc sử dụng những khó khăn của chúng để làm vũ khí cướp đi thời gian của người khác thì nên chết đi!

Trong lúc phun ra những luồng suy nghĩ cay độc đó trong đầu, cậu ấy tiếp tục viết những từ ruby một cách máy móc.

“Da cậu mịn quá, ngay cả mí mắt cũng vàng nữa”

“Tóc cậu mượt quá. Woah. Vừa mỏng vừa đẹp. Supdupkyut. Như lụa vậy.”

Layla nhẹ nhàng đẩy cánh tay đang chạm vào tóc mình của Kurotaki ra. Kurotaki Yuuno là cô gái xếp thứ hai trong danh sách những người mà cậu ấy muốn giết, một cô gái thuộc loại gyaru. Supdupkyut là một cụm từ gyaru có nghĩa là super duper cute.

Ít nhất thì nói tiếng Nhật đàng hoàng đi!

Tóc đen, mắt nâu, đẹp lắm-desu. Mọi người dễ thương. Tớ ghoen tụy.

“Ahaha. Layla dễ thương quá. Cậu nói sai rồi kìa, nó là ‘ghen tị’. Đọc lại theo tớ này, ‘ghen tị’”

“Ghen tị”

Có một sự khó chịu trong giọng của cô ấy.

Cặp mắt xanh của Layla nheo lại, trông sắc như những tảng băng.

Eh gì cơ? Layla có vẻ không vui với chuyện này. Cô ấy ghét nó ư? Tức giận? Hay có thể là không chịu được? Tôi hiểu rồi. Bọn chúng ồn ào quá, phải không?

“Kể cả Sudou-san cũng rất bình thường. Cô ấy cũng chỉ là người bình thường thôi.”

Khuôn mặt của kẻ quay trở về bỗng nhiên sáng rực lên, như một bông hoa vừa hé nở.

Cô ấy thật sự rất đẹp đến mức bạn không thể rời mắt khỏi, thế nên chắc chắn là cô ấy sẽ trông rất dễ thương với anh mắt và nụ cười đó.

“Dám nói Layla tầm thường à, thật thô lỗ. Dù sao chăng nữa, Layla rất đặc biệt.”

“Đừng để ý đến cậu ta.”

“Đúng rồi, tốt hơn hết đừng để ý đến cậu ta. Yorusaki Kageo, tên của cậu ta thôi cũng đã rất đen tối rồi. Đúng không?”

Người hạng ba và tư trong số người cậu ta muốn giết lần lượt lên tiếng.

“Yurusaki Kageo. Tên, nghĩa, tối-desu?”

“Nó có từ đêm được sinh ra, thế nên nó có nghĩa là ‘sinh ra trong màn đêm’? Cái tên rất hợp với cậu ta.”

“Tên này, cậu ta lúc nào cũng trông nghiêm trọng, thật đáng sợ”

Ừ đúng đấy. Tôi không giống các người, tôi coi trọng mọi việc! là những gì Kageo không nói.

Họ cũng sẽ không hiểu cho dù cậu ta có nói ra. Cậu ấy không thể giao tiếp với họ ở đến mức độ rằng cậu ấy không biết mình có cùng một giống loại với họ không nữa. Tất cả những gì cậu ta có thể làm là nguyền rủa cho họ chết trong tâm trí và tưởng tượng bụng họ bị xé toạc ra bằng dao gọt giấy.

“Cứ như, cậu ấy có gì đó kinh tởm và dơ bẩn, cậu có nghĩ thế không?”

Tuy rằng bị nói xấu với giọng rất nhỏ nhưng những lời đó vẫn như đâm xuyên vào trong cậu ta.

TÔI CÓ THỂ NGHE THẤY MẤY NGƯỜI ĐẤY!


Giọng Kageo rất cao. Hơn thế nữa, cậu ấy còn hơi tròn trịa. Họ nói rằng cậu ấy rất mất vệ sinh. Mặc dù thế, cậu ấy không thể thay đổi giọng và vẻ ngoài của mình.


Có lẽ cậu ấy đang tắm và mặc một chiếc áo sơ mi đã được giặt. Cậu ấy tự nấu ăn và còn ăn cả rau củ, trông không giống một người thừa cân cho lắm.


“Nè, tôi viết rồi đó.”


Kageo đưa tờ giấy in cho Layla.


“Cảm ơn. Kageo, lúc nào cũng nhanh-desu. Tớ sẽ, chăm chỉ-desu”.


Cuối cùng thì cậu ấy cũng có thể làm bài của mình. Kageo bắt đầu giải các phương trình trên tờ đề của cậu ấy.


Tiếng chuông vang lên, và giây phút tự học ồn ào đã kết thúc, làm cho nó thêm ồn ào.


Cậu ấy thu gom những tờ đề từ những cái bàn và đem chúng đến phòng giáo viên. Đây là trọng trách của Kageo, người đại diện của lớp.


Phiền phức. Chúng mày chết hết đi.



Lớp trưởng, ủy ban noi gương, ủy ban chấp hành hội thao. Chỉ những người tẻ nhạt, u ám mớ bị ép buộc lấy những chức vụ này. Trong khi những người khác được ra ngoài, vui vẻ hát karaoke và nhà hàng gia đình, Kageo phải đi dọn dẹp và làm những việc vặt khác.


Sự nghiêm túc bẩm sinh đang chống lại câu ta, cậu không thể bỏ dở những việc này trong khi phun ra những lời cay nghiệt.


Chết đi. Tất cả các người chết đi. Chết nhanh đi.


Mái tóc vàng của Layla lướt qua trước mắt Kageo. Nó lấp lánh như ánh kim dưới ánh sáng mùa thu tiến vào từ cửa sổ. Thật là một vẻ đẹp khiến người ta muốn chạm vào.


“Kya”


Layla bị vấp ngã.


“Coi chừng”


Kageo ôm lấy Layla từ phía sau và dùng lực kéo cô ấy về phía sau. Cậu ấy cũng bị rơi lùi về sau theo quán tính và trượt xuống cầu thang tạo ra âm thanh to lớn, *đùng đùng*.


Cứ như đang trượt tuyết vậy. Tất nhiên, Kageo là cái ván, còn Layla là người ngồi trên nó.


“UWAAAAAH”


Đau mông quá, đau lưng quá. Vai cũng đau nữa. Hơn thế nữa, việc Layla ngồi trên người tôi còn đáng sợ hơn thế nữa.


Họ sẽ nói tôi là kẻ quấy rối. Họ sẽ nói là tôi là hiếp cô ấy. Họ nó gọi tôi là một con quỷ hám tình. Tôi sẽ không còn được đi học nữa. Tôi sẽ bị cảnh sát còng đầu. Cuộc đời này sẽ kết thúc.


“Làm ơn dịch qua một bên…”


Layla nhanh chóng nhảy qua một bên và nhặt những tờ đề bị rơi vung vải lên.


Kageo cố gắng đứng dậy nhưng cơ thể cậu ấy thốn lên sau cú ngã đập mặt xuống sàn, “Oouchs…” và rên rỉ.


“Phòng y tế, bệnh viện! Cấp cứu!”


“Cậu có ổn không, Sudou-san?”

“Có-desu. Kageo, cầu thang, phập phập, tớ, ổn! An toàn-desu!”


Layla gồng tay ngang đầu như dáng của các vận động viên thể hình ý muốn nói cậu ấy vẫn rất khỏe.


“Xin lỗi vì tôi hơi béo...:”


Kageo nhắm mắt lại. 



Kageo đang nằm sấp mặt trên giường cậu ấy.


Chuông cửa đang reo. Mình có hàng được giao tới à?


Mình không muốn ra khỏi giường.  Nhúc nhích một chút thôi cũng thấy đau rồi.


Cậu ta mong rằng người đó sẽ rời đi, nhưng tiếng chuông cửa vẫn không ngừng lại.


“Geez”


Chết. Mấy người chết hết đi.


Vừa càu nhàu, cậu ta lết tấm thân đau nhức của mình xuống cầu thang.


Cậu ta hướng đến màn hình liên lạc ngay cửa và nhìn thấy khuôn mặt của Layla trên đó.


“Xin lỗi” 


Cậu ta nhăn nhó cười.


Cậu là ai chứ, samurai chắc?


Trông như có ai đó đã dạy cho cậu ta mấy từ tiếng Nhật khó hiểu vậy.


“Tớ đem đề-desu. Tờ ghi nhớ-desu”


“Cảm ơn”


Cậu ta mở khóa của và nhận đống giấy tờ và bản copy. Mặc dù nó được viết bằng những nét chữ hiragana đầy vụng về nhưng có thể thấy được rằng cô ấy đã rất cố gắng vì cậu ta.


Layla vẫn đang trong bộ đồng phục trường vì thế Kageo cảm thấy xấu hổ vì mình đang mặc bộ pajamas trên người.


“Kageo, ổn không-desu? Hatsutori-sensei, nói cậu ổn. Bất ngờ, Kageo, không cha, không mẹ. Kageo một mình, tớ lo-desu”.

Cậu ta được thầy chủ nhiệm của mình, Hatsutori-sensei, chở đến bác sĩ chỉnh hình. Họ chụp X quang cho cậu ta, nói rằng không có cái xương nào bị gãy cả, chỉ bị bầm tím một số chỗ thôi và đưa cho cậu vài miếng giảm bầm, sau đó cậu về nhà.


“Tôi ổn. Và đúng là tôi ở một mình, nhưng tôi có dì ở ngay canh. Hơn nữa, tôi cũng không bị thương ở đâu cả”.


Vào năm học lớp sáu, Kageo gặp một vụ tai nạn đã lấy đi mạng sống của cha mẹ cậu khi cậu còn bé và cậu ấy đã phải nằm viện một thời gian dài. Dì, em gái của mẹ cậu, trở thành người giám hộ cậu ta, và dì ấy sẽ làm những việc yêu cầu người giám hộ như phụ huynh và học sinh đi gặp giáo viên chẳng hạn.


Còn về chi phí sinh hoạt, người luật sư chịu trách nhiệm về tài sản của cha mẹ cậu sẽ gửi cậu 60,000 yên mỗi tháng.


“Không bị thương-desu?”


“Không có cái xương hay gì bị gãy. Có lẽ đống mỡ này đã cứu tôi”.


Không sao? May quá, vui!”


Layla chồm đến ôm cậu ta.


Bịch, cậu ta té đập mông xuống đất tại chỗ. Trông như Layla đã đẩy cậu ta xuống vậy.


‘Uuwh”


“Tớ xin lỗi!”


Mặt Layla càng ngày càng gần cậu ta.


“Wai, gần quá! Mặt cậu gần quá! Tôi là một người cần rất nhiều không gian riêng tư đấy”.


“Tớ, tiếng Nhật, không hiểu-desu”.


Cô ấy đặt môi mình lên môi cậu ta.


Cảm giác môi cô ấy thật lạnh, mềm mại như kẹo cao su hoa quả, làm tim cậu ta rung động.


“EEEEEH!?”


“Kageo, tớ thích cậu”


“Sao đột ngột vây?”


“Đột ngột? Ý cậu là sao?”


“Vậy hiệu ứng cầu treo là thật”

Khi một nam một nữ cùng ở trên một chiếc cầu treo lung lay sẽ kích thích tâm lý khiến họ dễ yêu nhau hơn. Cậu ta đã đã nghe rằng đó là bởi vì họ lầm tưởng sự rung động của chiếc cầu treo chính là tiếng đập thình thịch của trái tim, hay nói cách khác là sự rung động của tình yêu.


“Tớ không hiểu tiếng Nhật khó… tớ, giống, Kageo, tớ thích cậu-desu”


Đôi mắt ngấn nước của cô ấy nhìn chằm chằm vào Kageo. Đôi mắt xanh ấy cứ như một cái hồ trong suốt hoàn hảo vậy.


Tôi tự hỏi ý cô ấy “giống” ở đây là gì.


Phần đùi phía trong của Layla kẹp quanh hông Kageo, như cậu ấy rất may mắn với tình huống dâm đãng này.


“Tôi biết rồi! Dây là trò giấu camera”


“?”


“Nó đã được chuẩn bị sẵn đúng không? Cậu có một cái máy quay đâu đây đúng không? Với cái tiêu đề ‘Một thằng u ám bị một cô gái xinh đẹp tiếp cận, cảm thấy kích thích khi sắp được thịt idol của trường’, cậu sẽ đăng cái video với tôi đang tuyệt vọng trong đó lên một trang nào đó rồi làm trò cười đúng không?”


“? ? ?”


Layla trông rất bối rối.


Biểu cảm đó trên mặt trông như cô ấy đang cố hết sức để giả vờ ngây thơ, làm cậu ta thốt lên, “Hah!”


“Nếu thế thì, cậu blowjob cho tôi được không?”


“Blowjob-desu?”


“Bú và liếm một con trym”


“Bú-desu? Trym? Cái gì-desu?”


“Là con trym đấy! Cậu không thể phải không? Vậy lúc nãy cậu nói thích tôi là xạo rồi, đúng không?”


“Xạo, sai rồi! Tớ thích cậu!! Thiệt! Tớ sẽ blowjob-desu!!”


Layla đưa tay lên thắt lưng quần của cậu ta và kéo nó xuống cùng với quần đùi.


“EEEEEH”


Mọi chuyện xảy ra quá nhanh làm cậu ta không bắt kịp được.


Nếu đây là một bộ anime, cậu sẽ rất lo lắng nếu mình đã bỏ lỡ tập nào hay chưa.


“Hya”


Mặc dù Layla là người kéo chiếc quần đó xuống, mắt cô ấy mở to ra khi thấy con trym của Kageo.


Kageo đã lên.


Sao mày lại lên hả tôi ơi!?


Xấu hổ và đau khổ, cậu ta không biết phải làm gì.


“Tớ phải liếm?”


“Ổn mà”


Ý cậu là muốn nói là “không cần đâu, ổn mà” nhưng có vẻ như Layla đã hiểu nhầm thành “ổn mà, liếm đi” làm Layla nuốt nước bọt.


“Liếm ổn mà, tớ sẽ làm-desu”


Layla liếm phầm đầu. Nó nóng và trơn trượt. Mềm nhưng cũng rất cứng, đầu lưỡi Layla nổi da gà.


“Uuwh”


“Blregh”


Kageo và Layla rên lên cùng  lúc.


“Kinh quá-desu”


Mặt cô ấy nhăn lại.


“Nhẹ nhàng thôi, thật đấy, từ từ thôi”


“Vâng-desu. Tớ sẽ làm nhẹ-desu”


Layla đưa phần đầu vào miệng. Thật thế, tiếng Nhật của cô ấy rất cồng kềnh. Nói thẳng ra thì, cô ấy đã bú. Layla không hiểu được những từ biểu cảm mơ hồ của tiếng Nhật.


“Dừ… đợ-đợi đã, WAAaaAAA”


Cậu ta định đói “DỪNG LẠI”, nhưng phần đầu của cậu đã được ôm trọn bởi cái miệng ẩm ướt của cô ấy, làm cho khả năng nghĩ của cậu ấy trở về không.


Đối với đàn ông thì cậu ấy khá lùn, và còn tệ hơn với vẻ ngoài hơi béo. Cậu ấy cũng không giỏi thể thao. Nếu cậu ấy có một điểm tốt, thì đó là cái đầu thông minh, và giờ đây cậu không thể nghĩ gì về thứ khác.


“Waaah. Sudou-san. Su-Sudou-san!! Dừng lại!”


“Kageo, không vấn đề. Tớ sẽ bú-desu”


Slurrp slurrp, phần đầu đang bị bú và ham muốn được ra đang dần đầy lên bên trong cậu.


Chỉ là, tình huống quái quỷ gì thế này!?


Trước cửa nhà, cô gái đứng đầu danh sách những người cậu ta muốn giết đẩy cậu xuống và bú trym cho cậu. Sợ vãi loèn. Mình phải tìm cách thoát khỏi chỗ này vì mình biết nếu không mình sẽ gặp rắc rối nhưng mà nó điêu luyện và sướng quá.


“Uuwh, Sudou-san, tệ rồi”


“Tệ, ổn-desu”


Vì miệng cô ấy vẫn còn đang ngậm nó, khi nói, vài chiếc răng cắn vào, làm cậu ta thấy thốn.


‘Ouch!”


Layla nhả trym cậu ta ra.


“Ổn không-desu?”


“Ổn thật mà”


“Vâng, ổn-desu”


Layla tiếp tục đưa trym vào miệng.


Mình còn phải lặp lại một từ bao nhiêu lần nữa đây?


Lần này thì Layla không bú mà cô ấy ngậm phần đầu. Cảm giác sướng không tưởng tượng được. Bề mặt lưỡi của Layla rất thô ráp, khi nó được giữ giữa mặt trong của hàm trên và lưỡi của cô ấy, một cảm giác sướng tê người chạy qua cơ thể Kageo.


Giờ cậu ta có thể tận hưởng cảm giác này sau khi đã lấy lại được bình tĩnh. Khả năng suy nghĩ cũng đã được phục hồi.


Sudou-san, là một con điếm à?


Không đời nào, cô ấy trông ngây thơ thế cơ mà.


Chỉ là, cô ấy vừa du học về mà, chắc hẳn cách nghĩ của cô ấy phải khác với người Nhật và blowjob chỉ là một cách chào hỏi khác thôi.


Không thể nào đâu, đúng không? Mình chưa bao giờ xem bộ phim Mỹ nào mà họ blowjob nhau để chào hỏi cả, chuẩn rồi.


“Sao cậu làm chuyện này…?


Màn blowjob bị gián đoạn. Đôi mắt xanh của cô ấy nhìn chằm chằm vào Kageo.


“Tớ thích cậu Kageo!”


“Như tôi nói, đây chỉ là hiệu ứng cầu treo. Cậu chỉ đang hiểu lầm thôi”


“Kageo, nhắc lại nồn nào (ồn ào)!! Tớ thích cậu, thiệt!! Tin-desu!”


Layla làm vẻ mặt hờn dỗi. Cô ấy rất xinh đẹp, có một cú đấm khi cô ấy nổi giận, và nó rất đau.


Cô ấy ngậm chặt miệng lại và vén tóc ra sau tai.


Sau đó cô ấy hơi nghiêng đầu và tiếp tục pha blowjob.


“Slrrp, mlemmlem,...chupa, nomnom, mlem”


Cứ như là cô ấy đang nói chuyện với bản thể khác của Kageo vậy, cô ấy khéo léo dùng lưỡi trong khi quan sát phản ứng của Kageo.


Uwaah, uwh, uuuuwh”


Bởi vì thể trạng cực kì tệ cùng với sự kiện không ngờ tới này, bây giờ cậu ta có thể ra bất cứ lúc nào. Kageo đang rất bối rối.


Cậu ấy không biết phải nói gì khi sắp ra trong miệng Kayla.


“Sudou-san, u-ummm, err”


Hẳn cô ấy phải nhận ra sự thay đổi của Kageo. Cô ấy nhìn lên Kageo và sau đó hít một hơi thật sâu như thể đã chuẩn bị tinh thần và bú phần đầu.


“Slrrp slrrrp, slrrrplrrp, chu”


“Aaah, r-ra đây”


Spluurrrt!


Đống chất lỏng màu trắng đã bắn ra.


Chết cụ! Mình phải làm gì đây?


Dù trông rất bối rối, Kageo cảm thấy rất sướng. Một sự sung sướng đáng sợ.Thì ra nó sướng đến mức này khi có ai đó hứng đống tinh của bạn.


“Khụ”


Layla nhả trym Kageo ra và bắt đầu ho.


Chất lỏng màu trắng từ từ rơi xuống đầy khuôn mặt xấu hổ của Layla.


“Xin lỗi!”


Cho dù cô ấy có đứng đầu danh sách người tôi muốn giết, thì thật thô lỗ khi làm bẩn mặt cô ấy như thế.


Đống tinh trắng rơi xuống từ cằm cô ấy thấm vào lớp vải trên ngực.


“Tớ xin lỗi, xin lỗi, làm ơn tha cho tôi”


Cậu ta cảm thấy tệ, dù thế, cậu vẫn không ngừng xuất ra.


Cậu ta che trym mình lại bằng một chiếc khăn tay trong túi và hứng lấy đống tinh đó.


Layla chỉ ngồi đó nhìn chằm chằm vào cậu, nhưng sau đó cô ấy lau đi đống tinh trên má bằng ngón tay, không rời mắt khỏi nó và làm khuôn mặt như sắp khóc.


“Uuwwh” 


Layla dùng đôi tay che mặt và loạng choạng lao ra cửa.


Cho dù cậu ta có muốn đuổi theo, pha xuất tinh vừa rồi chưa dịu đi và cơ thể cậu còn quá đau để có thể đứng dậy.


Cuối cùng thì, dòng tinh phun trào cũng đã kết thúc.


“Haah…”

Kageo từ từ nhìn lên.


Lưng thì đau, nhưng trái tim cậu ấy còn đau hơn thế


Mình đã làm một điều tồi tệ với Layla.


Mặc dù cô ấy đã thể rằng cô ấy thích mình thế nào.


Và, hơn thế nữa, tôi đã cố tình bắt cô ấy làm thế.